NGÃ DU TỬ

DỘI LẠI TIẾNG CƯỜI



Đêm thao thức gọi em về suy gẫm 
Quê hương ơi, tha thiết đậu tay người
Đâu phải sống là áo cơm no đủ
Cuộc đời còn ăm ắp những lời ru 
 
Cha nhân từ cấy vào hồn nhân nghiã
Mẹ thảo thơm gieo mầm hạt yêu thương
Nên quý lắm nụ cười và hy vọng
Để mai sau ca hát giữa thế thường 
 
Nầy em ạ đừng buồn nghe em nhé
Suối trần gian vẫn mãi chảy xa nguồn
Bởi nhớ biển muôn trùng xa thăm thẳm
Vẫn đùa vui với nắng gió mưa tuôn 
 
Thương em lắm nên cả đời mài miệt 
Vẫn bên nhau khi sông cạn núi mòn
Ta đã đi suốt hành trình sương gió 
Nghe tiếng cười dội lại tấm lòng son 
 
NGÃ DU TỬ

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 6 tháng 7 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "DỘI LẠI TIẾNG CƯỜI"